Lục Bình Sơn dư mạch cao chót vót, trong đó có vô số hạp cốc khe núi. Cho dù Vương thị đã đóng quân một hai trăm năm ở Bình An trấn cũng không có cách nào thâm nhạp đến hoàn cảnh phức tạp nơi sơn mạch sâu thẳm.
Nhưng công việc này chắc chắn phải làm.
Nếu không thể vẽ ra hết bản đồ hoàn cảnh sơn thể xung quanh, tiêu diệt hết những hung thú tàn lưu hoặc hiểm họa. Vậy trời biết từng địa lôi ẩn hình sẽ đột nhiên phát nổ khi nào.
Đặc biệt là sau tai nạn hung thú năm xưa, có không ít hung thú đã chạy trốn tới vùng thâm sâu quanh sơn mạch. Sáu mươi, bảy mươi năm nay, thi thoảng sẽ có hung thú Nhất giai, Nhị giai bị phát hiện quanh Bình An trấn, còn xuất hiện chuyện ác tính như cắn bị thương hoặc cắn đến chết người lẫn vật.
Bởi vậy, Vương thị dần dần cường thịnh, mười năm trước đã quyết định chia ra một phần nhân lực vật lực, tiêu diệt toàn bộ "rắn trùng chuột kiến" trong "viện", vẽ ra bản đồ sơn thể tường tận cùng với các loại địa điểm đặc thù.