"Thánh địa?" Vân Dương thượng nhân biến sắc, "Không đi. Ta ở Lũng Tả Học Cung rất tốt, tránh Ly Từ học thói hư ở thánh địa."
"Vân Dương sư huynh, chuyện đó đã bao nhiêu năm rồi, huynh vẫn còn chưa thoát ra được?" Hành quận vương khẽ chau mày, "Tích Tinh học tỷ đã mất ngần ấy năm, huống hồ, Lang Gia sư huynh cũng..."
"Câm miệng! Ta không đến thánh địa, không liên quan gì tới chuyện đó." Vân Dương thượng nhân mang sắc mặt âm trầm, sau đó lại hừ lạnh nói, "Hàn Hành sư đệ, ngươi không hiểu. Ta ở lại Lũng Tả Học Cung là dưới một người trên vạn người, hà tất phải đến thánh địa bị cái tên bẩn thỉu đó chọc tức?"
"Huống chi đợi sau khi Thiên Hà lão đầu đi rồi, ta chính là viện trưởng đại nhân. Cả Lũng Tả Tử Phủ Học Cung đều nghe theo lời 'Vân Dương chân nhân' ta."
"Hàn Hành sư đệ, làm người ấy, phải biết nhìn xa một chút. Bây giờ ngươi mời sư đồ ta ăn ở thêm mấy năm, đợi ta quản lý Lũng Tả Tử Phủ Học Cung, há có thể không có hồi báo?"