"Bỏ chạy?" Vết sẹo trên mặt của Triệu Vô Tình co lại, "Mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta lần này là phải áp chế Trần thị, phô ra sức mạnh của bang Giao Long chúng ta, cuối cùng bức ép Vương thị, kẻ cầm đầu liên minh thông gia Trường Ninh cúi đầu, bang Giao Long chúng ta cũng có thể gián tiếp nhúng tay vào lợi nhuận trên biển."
"Bây giờ, ngươi lại bảo ta chạy? Ngươi bảo ta còn mặt mũi nào đi gặp nghĩa phụ?" Một cỗ khí tức hung hãn cuộn trào trên người hắn ta tựa như một cơn gió lốc thẳng hướng trời xanh, "Vũ khí bí mật của Trần thị chẳng qua là vài kỹ thuật kỳ dâm mà thôi, đối phó với đám người phàm rất có hiệu quả. Nhưng rốt cuộc chúng đã quên, thế giới này cuối cùng vẫn là cường giả mạnh."
Nói xong, Triệu Vô Tình nhấc bước, trong thoáng chốc đã giá lâm đến bầu trời trên thuyền buôn, uy phong bát diện tựa như một vị thần linh hạ xuống nhân gian, quan sát chúng sinh.
"Tu sĩ Thiên Nhân cảnh!"
Hai người Trần Phương Hoa và Trần Tu Vũ nhìn nhau, sau đó sắc mặt liền tái đi, tâm tình vừa lấy được chút ưu thế ban nãy lập tức tiêu tán hết.