"Vâng." Liễu Phi Phi xấu hổ gật đầu: "Mấy ngày trước, phu quân của ta gửi thư nói hôm nay hắn sẽ về nhà, nên ta đưa Thất Thành đến nghênh đón."
Từ năm ngoái, sau khi Vương thị nhận được lệnh khai phá, Vương Tông Xương đã được phái đến ngoại vực. Mặc dù thường xuyên có gửi thư về, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tin tức ở bên Tứ thẩm, nhưng dù sao cũng đã lâu không gặp nhau nên nàng có hơi đứng ngồi không yên.
Thời trẻ Trần Thị cũng từng trải qua cảm giác như vậy, nhìn vẻ mặt không hiểu chuyện gì của nàng nên không nhịn được cười: "Tông Xương nhà ngươi cũng coi như là có triển vọng, mới hơn ba mươi tuổi đã có thể đi cùng công công cùng nhau phụ trách thăm dò và khai khẩn đất hoang ở ngoại vực. Nào có giống vị kia của nhà bọn ta, ở tuổi này vẫn đang quanh quẩn trong thời kỳ Luyện Khí."
Công công mà Trần Thị nói chính là Tiêu Hàn lão tổ.
Ngoài Lung Yên lão tổ ra, ông ấy là lão tổ đầu tiên của Trường Ninh Vương thị được thăng cấp Linh Đài cảnh. Mặc dù tầng huyết mạch của Tiêu Hàn lão tổ không bằng những thiên kiêu trẻ như Tông Xương, nhưng khổ luyện hơn hai mươi năm không phải là vô ích.