"Tạ Tứ bá." Vương Ly Huyên đã hai mươi tuổi, lớn lên là một đại mỹ nhân, ngoan ngoãn lấy lòng cười với Vương Thủ Triết, sau đó ngồi xuống một bên xoay đầu, dáng vẻ biểu thị vạch rõ giới hạn với hai đệ đệ.
Vương Tông Thái mới mười tuổi lập tức bị sự vô sỉ của tỷ tỷ dọa sợ. Trước đây, tỷ tỷ luôn xem hắn là bảo bối. Sao ở trước mặt Tứ bá lập tức lật mặt rồi?
Ngược lại Vương Tông Bình lại rất hiểu, đừng nói là tỷ tỷ quay lưng, ở trước mặt Tứ bá, đổi lại là Cửu thiếu gia hắn có cơ hội này, phản được cũng phản.
"Tông Bình, năm nay đã mười sáu rồi nhỉ?" Vương Thủ Triết hài lòng đánh giá lão Cửu đời chữ "Tông", đứa nhóc này mang tướng mạo xuất chủng của Vương thị, mày kiếm mắt lãng anh khí vô cùng.
Hơn nữa hắn đi đường bước đi vững vàng, huyền khí hùng hậu ngưng thực trong cơ thể.