"Muội nói ngốc gì vậy?" Nguyên Thủy thượng nhân bất đắc dĩ, "Bây giờ ta đã là đạo thể rồi, hiệu quả của Tử Chi này đối với ta mà nói đã rất yếu. Huống chi, sư huynh của muội đã hơn năm trăm tuổi rồi, đời này đại khái cũng dừng chân ở Tử Phủ cảnh, nhưng muội thì khác, tương lai của muội còn có khả năng vô hạn."
"Phải biết, cho dù cùng là đại thiên kiêu, cách biệt giữa thiên bẩm Giáp đẳng và thiên bẩm Bính đẳng ở tốc độ tu luyện vô cùng lớn. Muội đừng thấy muội là đại thiên kiêu nhưng cung chỉ là Bính đẳng tốt hơn Đinh đẳng kém nhất một chút mà thôi. Trong quá trình tu luyện, hễ xảy ra vấn đề, ví dụ bị thượng quá nặng ảnh hưởng tới thọ nguyên,...nói không chừng còn chưa kịp đột phá Thần Thông cảnh đã tận thọ rồi."
Con đường tu luyện chính là nghịch thiên, tu luyện càng lâu, khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn càng cao.
Ai cũng không thể đảm bảo sau khi trở thành đại thiên kiêu thì chắc chắn có thể đột phá Thần Thông cảnh. Trong lịch sử, lẽ nào đại thiên kiêu chưa tới Thần Thông cảnh đã chết còn ít sao?
Thấy Nguyên Thủy thượng nhân nói như vậy, Vương Ly Dao cũng không rề rà nữa, bái lễ với Thiên Hà chân nhân, trịnh trọng cảm tạ một phen, sau đó cẩn thận nuốt xuống miếng Tử Chi bảy vạn năm.