"Tín ca, cho mấy huynh đệ các huynh chia nhau mua rượu uống." Vương Tông Minh móc ra một túi nhỏ đại đồng, đưa cho đội trưởng Vương Tín, cười nói, "Con Hỏa Đạp Bạch Vân của Tông Thụy thiếu gia có hơi cao ngạo, phải nhốt riêng nó."
"Đa tạ mấy vị thiếu gia thưởng rượu." Vương Tín cười nói, "Nghe nói mấy vị thiếu gia đến Xuất Vân vệ một chuyến? Gió xuân đầy mặt, lại thưởng, xem ra đã thu hoạch không nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ vô cùng thuận lợi."
"Có điều, mấy thiếu gia các người dắt tay nhau đến Xuất Vân vệ làm việc, không phải là hại cô nương thế gia bản địa người ta rồi sao? Một khi thấy phong thái của mấy người các người, bảo đảm không ít người mắc bệnh tương tư."
Vương Tín này xuất thân từ bàng hệ Vương thị, từ nhỏ đã vào hàng gia tướng trọng điểm được bồi dưỡng, năm nay chưa tưới ba mươi đã đến Luyện Khí cảnh tầng 8 rồi, tương lai khả năng cao là một gia tướng Linh Đài cảnh.
Vì vậy, địa vị của Vương Tín không hề thấp, cũng có thể cười đùa với mấy vị tiểu thiếu gia của Vương thị.