Trên mặt Lục Huyền hiện lên một tia mờ mịt, hắn lắc lắc đầu nói: "Lương đạo hữu, ngươi cũng biết ta mà, ngày thường ta rất ít khi rời khỏi động phủ, thỉnh thoảng mới tiến vào Lôi Hải, nhưng cũng chỉ đi dạo ở khu vực biên giới, không có khả năng tiến vào chỗ sâu hơn."
"Cũng không dối gạt gì đạo hữu, lúc trước ở nơi này từng xuất hiện một khu bí cảnh Lôi Cơ Động nhưng thậm chí đến tận hiện tại, Lục mỗ cũng không biết vị trí cụ thể của nó nằm ở đâu." Hắn tự giễu một câu.
"Đã sớm nghe nói Lục đạo hữu xưa nay luôn cẩn thận, nhưng thực sự không ngờ mức độ cẩn thận của ngươi còn vượt qua dự kiến của lão phu." Lương Vĩnh cười cười.
"Xem ra, muốn mời Lục đạo hữu cùng đi tới mỏ quặng kia là chuyện hơi bị khó khăn nhỉ?"
"Đúng là Lương đạo hữu rất hiểu ta!" Lục Huyền giơ cái chén nhỏ trong tay lên, khóe miệng có thêm một nụ cười.