"Vãn bối từng tiến vào đó từ nhiều năm trước, cũng tìm được mấy hạt linh chủng cao giai ở bên ngoài dược viên, nhưng vì thực lực không đủ lại cộng thêm cấm chế cường đại, nên không xâm nhập vào quá sâu được. Và từ ngày ấy đến giờ, trong lòng ta vẫn luôn nhớ mong đến nó, vẫn muốn tiến vào trong đó, tìm được linh chủng cao giai mà mình yêu thích." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói, trong lời nói có khát vọng thật sâu về tòa dược viên cổ kia.
"Được, ta đi cùng ngươi một chuyến." Thanh Giác Lôi Hủy không chút do dự nói.
"Đa tạ tiền bối! Có tiền bối ở đây, vãn bối đã hoàn toàn yên tâm rồi!" Lục Huyền vội vàng tỏ vẻ cảm kích.
"Nhưng tiền bối vừa vượt qua vòng vây của ba vị Nguyên Anh, chắc đã bị rất nhiều tu sĩ bên trong Lôi Hải này lưu ý. Chờ sóng gió lần này lắng lại, vãn bối sẽ tới tìm ngài." Có lời hứa hẹn của Thanh Giác Lôi Hủy là đủ, Lục Huyền cũng không vội vàng nóng nảy, đã lập tức lên tiếng đề nghị.
"Đều do ngươi quyết định." Thanh Giác Lôi Hủy không có ý kiến gì.