"Được! Lục đạo hữu, mời đi lối này!"
Mộ Viễn Sơn dẫn đường phía trước, Lục Huyền và Trương Cảnh Tiên cùng tiến vào khu vực được bao phủ bởi một cây đại thụ khổng lồ, cao chọc trời.
Đi tới bên dưới, mới có thể cảm nhận rõ ràng diện mạo kinh người của Vạn Niên Linh Mộc.
Thân cây có đường kính không biết bao nhiêu trượng, cành nhánh dài ngắn không đều vươn ra, xếp chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ, xung quanh tràn ngập sinh cơ thuần túy, nồng đậm vô cùng.
Chỉ là, tình trạng hiện tại của cây không được tốt cho lắm, trên thân cây thô to có vô số đốm xám lớn nhỏ, từ những đốm xám này tỏa ra một cỗ khí tức tử tịch.