Cũng may tiểu viện tương đối u tĩnh, diện tích không nhỏ, linh khí tinh khiết nồng đậm, dù dùng cho sinh hoạt hay cho tu hành đều không có vấn đề gì.
Khuôn mặt kiên nghị của nàng có mang theo vài phần mỏi mệt.
Sau khi mở ra một toà trận pháp cấp thấp bảo vệ tiểu viện, trở lại hoàn cảnh quen thuộc của mình, trong lòng lập tức nhẹ nhõm hơn một chút.
Suốt một ngày vừa rồi, nàng đều ở bên trong động phủ của một vị sư thúc Kết Đan, xử lý rất nhiều tài liệu chế phù cho vị sư thúc kia. Trong khoảng thời gian đó, mỗi giờ mỗi khắc nàng đều phải vận dụng linh thức, bởi vậy tâm thần đã hao tổn thật lớn, mơ hồ có cảm giác đầu óc choáng váng. Nhưng vẻ mặt nàng như thường, bởi đã sớm quen với loại cục diện này rồi.
Mặc dù Trần gia của nàng cũng là một gia tộc không nhỏ, cũng từng có thời khắc huy hoàng, nhưng sau khi vị Nguyên Anh lão tổ ngang trời xuất thế ấy ngã xuống, đời sau không bằng đời trước, đến bây giờ trong tộc chỉ còn lại duy nhất một vị Kim Đan chân nhân thôi.