"Ồ? Là loại linh thực gì vậy?" Trong lòng Lục Huyền nổi lên vài phần hiếu kỳ, hắn cũng không có bất kỳ dị nghị gì đối với an bài của Văn Càn, dù sao thì Hồng Khinh Hải cũng từ Đại Hạ cảnh trốn đến nơi này, nếu đã đối phương tùy tiện tiến vào nơi đó, nói không chừng sẽ đưa tới những phiền toái không cần thiết.
"Vãn bối từng nghe tiền bối nói về loại linh thực Ngọc Ngô Đồng này, vẫn một mực ghi nhớ tin tức về nó trong lòng, lần này đã vận dụng không ít linh thạch, trực tiếp mang về hai gốc cây non Ngọc Ngô Đồng từ Đại Hạ cảnh bên kia." Văn Càn vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó, hai gốc cây non giống như ngọc bích đã xuất hiện ở trước người Lục Huyền.
"Ngươi thật có tâm." Lục Huyền cười nói.
Chuyện là trước khi hắn quay về Kiếm Tông, một đám tu sĩ quen biết bên trong Lôi Hỏa Tinh Động đã liên thủ đưa tới một bộ phương pháp ngưng chủng của Ngọc Ngô Đồng. Hắn có thuận miệng nói ra cái tên này ở trước mặt Văn Càn, không ngờ khi trở về lại nhận được niềm vui bất ngờ lớn đến vậy.