Chương 2186
Mộ Dung Vô Địch không hề giấu giếm, dứt khoát lên tiếng: “Chuyện này phải nhắc tới lịch sử của nhà Mộ Dung tôi. Không giấu gì cậu, nhà Mộ Dung tôi từng là một thành viên của tiểu thế giới”.
“Ồ?”, Diệp Thiên dừng ánh mắt: “Ý ông là nhà Mộ Dung đến từ tiểu thế giới?”.
Mộ Dung Vô Địch trịnh trọng gật đầu: “Đúng là vậy!”.
Túi xách đeo chéo 2 ngăn cực xinh, giá sốc không thể tin cho dịp cuối năm!
Top sản phẩm Shopee bán chạy: Nồi chiên không dầu siêu đỉnh, mẫu mã đẹp - Giảm đến 40%
Dép nữ gấu đế bánh mì 3 màu siêu xinh, đảm bảo mềm chân dễ đi với mức giá không thể rẻ hơn
Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày!
“Trong tiểu thế giới, các môn phái, gia tộc nhiều như rừng, nhà Mộ Dung tôi cũng từng là một trong số đó!”.
Mặt Nạ Chân dạng lột tẩy tế bào chết, giúp da chân mềm mại, trắng trẻo - Giảm đến 45%
Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!
Không thể bỏ qua: Thùng rác mini nắp lật hình chú mèo có tai cực cute và nhiều công dụng cho các nàng!
Máy xông siêu tiện lợi và hiện đại giá chỉ hơn 39k, đảm bảo nhanh gọn lẹ, gia đình nào cũng nên có!
“Tổ tiên của nhà Mộ Dung tôi cũng tính là cao thủ một phương trong tiểu thế giới. Tuy nhà họ Mộ Dung không nằm trong những nhà mạnh nhất ở tiểu thế giới, nhưng cũng tính là có chút danh tiếng trong khu vực của mình”.
“Nhưng tiếc là ở tiểu thế giới có một quy định bất thành văn”.
Nói đến đây, ông ấy hơi trầm ngâm, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Ở tiểu thế giới, bất cứ gia tộc nào cũng không được làm trái “bốn môn sáu tông”. Nếu có bất cứ gia tộc nào làm trái ý của “bốn môn sáu tông” thì sẽ bị những thế lực mạnh nhất này trục xuất khỏi tiểu thế giới”.
“Năm xưa, tổ tiên của nhà Mộ Dung vì làm trái ý “bốn môn sáu tông” mà cuối cùng gặp tai họa, bị cao thủ do “bốn môn sáu tông” phái đến giết chết. Nhà Mộ Dung tôi cũng bị bọn họ gạch tên, đuổi ra khỏi tiểu thế giới”.
“Ở tiểu thế giới, những gia tộc giống như nhà Mộ Dung chúng tôi bị gọi là “kẻ lưu đày”!”.
“Kẻ lưu đày?”, Diệp Thiên nheo hai mắt lại.
“Không sai, chính là kẻ lưu đày!”, Mộ Dung Vô Địch nhỏ giọng nói: “Ở tiểu thế giới, mỗi một gia tộc đều cực kì coi trọng danh dự, không dám đối kháng với “bốn môn sáu tông” mạnh nhất ở đó. Bởi vì bọn họ không muốn mất đi địa vị ở tiểu thế giới”.
“Một khi bị đuổi ra khỏi tiểu thế giới, có nghĩa là sẽ mất đi mọi tài nguyên tu luyện, cũng sẽ mất đi linh khí vô cùng dồi dào trong đó. Vì vậy, trong lịch sử của tiểu thế giới chỉ từng xuất hiện hai gia tộc “kẻ lưu đày” mà thôi!”.
Nói đến đây, ông ấy hơi dừng lại, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Một trong đó là nhà Mộ Dung của tôi, mà gia tộc “kẻ lưu đày” còn lại…”.
“… Chính là nhà họ Long!”.
“Ồ?”.
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, lóe lên tia sáng kì lạ.
“Gia tộc kẻ lưu đày? Nhà họ Long và nhà Mộ Dung?”.
Cậu nhìn về phía Mộ Dung Vô Địch, hai mắt hơi nheo lại.
“Thảo nào, tôi cảm nhận được sóng sức mạnh trên người ông không giống với những võ giả khác trên Địa Cầu. Đây ắt hẳn là đặc tính của công pháp mà ông tu luyện”.
“Nói vậy, công pháp mà ông tu luyện chính là công pháp nội bộ của tiểu thế giới?”.
Mệ Dung Vô Địch gật đầu: “Không sai, công pháp Lôi Thần Quyết” mà tôi tu luyện là công pháp truyền đời của nhà Mộ Dung chúng tôi, chi truyền cho tâm phúc thân thiết hoặc được tín nhiệm nhất.
“Công pháp này đã tổng hợp nhiều hoàn cảnh và cường độ linh khí trong tiểu thế giới sáng lập ra, cho nên nó rất khác với võ công ở giới thế tục”.
Diệp Thiên chậm rãi gật đầu. Về công pháp của Mộ Dung Vô Địch, cậu chỉ cảm thấy nó hơi lạ chứ không thấy có chỗ nào ghê gớm. Cậu tin rằng công pháp mà cậu tự sáng tạo và tự học không thua kém công pháp của bất cứ một môn phái nào ở tiểu thế giới.