TRUYỆN FULL

Cao Thủ Tu Chân

Chương 1726

Chương 1726

“Thanh kiếm ngắn này không có gì đặc biệt, trông có vẻ không bằng kiếm sắt bình thường khác, hơn nữa có thể xuyên qua hổ phách có thể nhìn thấy nó đã bị mài mòn”.

“Nhưng con trai lớn của tôi nghĩ thanh kiếm này cực kỳ đặc biệt, cũng là lần đầu gặp kiếm gãy được nhựa cây bịt kín thành hổ phách, thế nên có thể mua được từ trong tay người chèo thuyền với giá mười nghìn”.

Túi xách đeo chéo 2 ngăn cực xinh, giá sốc không thể tin cho dịp cuối năm!

Top sản phẩm Shopee bán chạy: Nồi chiên không dầu siêu đỉnh, mẫu mã đẹp - Giảm đến 40%

Dép nữ gấu đế bánh mì 3 màu siêu xinh, đảm bảo mềm chân dễ đi với mức giá không thể rẻ hơn

Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày!

“Nó đem thanh kiếm phải về nhà họ Lư, làm một đồ sưu tầm đặt trong phòng sách, cho đến một lần tôi đến phòng sách của nó mới phát hiện thanh kiếm gãy này”.

Combo đồ ăn vặt tổng hợp, thử là mê, món nào cũng mới lạ - Sale sập trên Shopee chỉ từ 3K - 12K

Bông tắm và rửa mặt bằng xơ mướp giúp massage da và loại bỏ tế bào chết - Chỉ 28K trên Shopee!

Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!

Máy xông siêu tiện lợi và hiện đại giá chỉ hơn 39k, đảm bảo nhanh gọn lẹ, gia đình nào cũng nên có!

Nói đến đây, vẻ mặt Lư Chính Vũ bỗng nghiêm túc hơn, trầm giọng nói: “Tôi cứ nghĩ cũng chỉ là một món đồ bình thường, nhưng không ngờ thanh kiếm gãy này lại có lai lịch lớn đến thế”.

“Tôi dựa vào một cuốn mô tả và hình của “Kiếm Điển” thời cổ, cuối cùng xác định được thanh kiếm gãy này cùng thời với Tam Phong Chân Nhân, thanh kiếm riêng của một vị cường giả tên là “Trường Hà Tiên Kiếm” vào năm trăm năm trước”.

“Kiếm gãy? Trường Hà Tiên Kiếm?”, Diệp Thiên híp mắt.

“Phải, Trường Hà Tiên Kiếm, tương truyền rằng vị cường giả vương cấp Siêu Thoát cuối cùng của thế giới phương Đông từng chém đứt núi sông chỉ với một kiếm, chia cắt đầu nguồn châu thổ Châu Tam Giác bằng một thanh kiếm”.

“Nghe đồn rằng Tam Phong Chân Nhân từng có duyên gặp được Trường Hà Kiếm Tiên, hai người đánh nhau một trận, cuối cùng vẫn không phân định kết quả, nhưng theo lời kể của nhiều võ giả tiền bối xem trận chiến đó, lúc đó Trường Hà Kiếm Tiên không dùng hết sức”.

“Theo tin tức đáng tin, Trường Hà Kiếm Tiên từng có được sự truyền thừa của tiên nhân thời xưa, có sức mạnh xuyên trời, còn có bí pháp trường sinh, có thể nói là vô địch thiên hạ vào năm trăm năm trước”.

“Còn truyền thừa bí pháp mà cụ ta biết thường được giấu trong thanh kiếm mang theo bên người của cụ ta, nhưng từ khi Trường Hà Kiếm Tiên biến mất một cách bí ẩn vào năm trăm năm trước, kiếm bên người cụ ta cũng không biết lạc mất ở đâu, tôi không ngờ con trai lớn của tôi sẽ đem về nhà họ Lư”.

Diệp Thiên lại rót thêm một tách trà, khẽ nói: “ông chắc thanh kiếm gãy đó là kiếm bên người Trường Hà Kiếm Tiên không?”

Lư Chính Vũ gật đầu.

“Dòng tộc nhà họ Lư tôi có căn cơ rất cố định ở Lư Thành, đã bảo tồn từ trước thời Thanh đến nay, dĩ nhiên cũng có không ít điển cố sách cũ. Tôi đã đọc mấy cuốn, trong đó miêu tả về kiếm bên người của Trường Hà Kiếm Tiên đều không khác thanh kiếm gãy này là mấy”.

“Tôi cũng từng nghĩ có phải thanh kiếm này là đồ mô phỏng lại không, nhưng với sự dò xét kỹ càng của tôi thì trong thanh kiếm này có sự dao động cực kỳ bí ẩn, tuyệt đối là thanh kiếm của Trường Hà Kiếm Tiên”.

“ồ?”, Diệp Thiên nhếch môi cười, cảm thấy hơi kỳ lạ nói: “Nếu thanh kiếm gãy này là kiếm bên người của Trường Hà Kiếm Tiên, trong đó có chứa bí mật về trường sinh, vậy tại sao ông Lư không giữ lại tự mình nghiên cứu mà còn bảo vương cấp khác biết nó đang ở nhà họ Lư?”

Nghe thế Lư Chính Vũ tự giễu lắc đầu.

“Nói đến thì thật hổ thẹn, tôi tuổi tác đã cao, mắt đã mờ, dù giữ thanh kiếm gãy này mười năm vẫn không thể thấu được sự huyền diệu trong đó, thậm chí không đào ra được một thông tin gì của trường sinh”.

Ông ta ngừng một chốc lại nói tiếp: “Còn tại sao lại đế vương cấp khác biết nó đang ở nhà họ Lư, đó đều là tin tức do tôi đưa ra”.