Cuối cùng Lục Thánh đã tìm được mục tiêu chuyến đi này của mình đang ở bên cạnh đống rác trước cửa tiểu khu.
Đó là một thân ảnh khô gầy còng lưng đang ghé vào mép thùng rác, hết sức chuyên chú tìm kiếm thứ gì đó trong thùng rác.
Dưới chân ông ta là một cái túi nilon màu xanh nhạt, có mấy con mèo hoang bẩn thỉu đang đi vòng quanh.
“Phó Kiến Minh.” Lục Thánh đi tới, bình tĩnh gọi tên đối phương.
Ông lão quay đầu lại, theo bản năng nắm lấy túi nilon bên chân, cảnh giác nhìn Lục Thánh, dáng vẻ cực kỳ giống với một con chó già lang thang.