“Đội trưởng, tên kia rốt cuộc có lai lịch gì mà ngay cả Triển Hồng Ngọc cũng phải gọi hắn là đại nhân?”
Đám người Lục Thánh vừa mới đi xa thì liền có người nhịn không được mà đặt câu hỏi.
Lam Thiên Tứ mặt trầm như nước, chậm rãi lắc đầu nói: “Mặc kệ hắn là ai, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta. Tiếp tục làm nhiệm vụ đi.”
“Vâng.”
Đám người Lam Thiên Tứ nhanh chóng tiến vào phế tích thành thị, đem sự tình mà lúc trước tiểu đội của Triển Hồng Ngọc đã làm lại lặp lại một lần nữa.