“Du Phi Dực sư đoàn 1182, bái kiến tư lệnh!”
Du Phi Dực mặc một thân quân trang đứng ở cửa, lớn tiếng báo cáo.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc nhưng tay trái khẽ run rẩy, mồ hôi chảy ra từ thái dương vẫn có thể nhìn ra.
Tâm tình Du Phi Dực bây giờ rất khẩn trương, rất kích động.
Vinh hạnh đặc biệt được tư lệnh tự mình tiếp kiến cũng không phải mỗi một sư đoàn trưởng đều có được, chứ đừng nói là tiếp kiến một mình.