Triển Hồng Ngọc đứng bên cạnh Lục Thánh, nhìn xem hắc vụ cách mặt đất không tới mười mét, dùng một loại ngữ khí có chút phức tạp nhỏ giọng nói: "Cái địa quật này đã tồn tại gần ba trăm năm, nghe nói lúc nó mới xuất hiện hắc vụ còn ở vị trí vô cùng thấp. Đến bây giờ thì......”
Triển Hồng Ngọc không nói tiếp, mà Lục Thánh lại hiểu ý của nàng.
Hắc vụ cứ tăng dần, các vết nứt trong địa quật đang mở rộng.
Nếu như ngươi biết được một vạn năm sau thế giới sẽ bị loại hắc vụ phô thiên cái địa này phủ khắp toàn bộ, vậy ngươi sẽ có cảm tưởng gì?
Lục Thánh ở trong lòng yên lặng nói với Triển Hồng Ngọc một câu.