Tại cửa trang viên Trần gia, Trần Tĩnh Nam phất phất tay bảo nữ nhân trung niên kia lui ra.
Sau đó hắn than nhẹ một hơi, đi tới bên cạnh Khương Hà, nói: "Đoán chừng là không có hy vọng gì."
Chuyện về Lục Thánh và Hà Linh Tố thì Trần Tĩnh Nam đã hoàn toàn hiểu rõ.
Đơn giản là cháu gái nào đó của hắn lúc còn trẻ không hiểu chuyện nên đã cùng một người bình thường yêu nhau kết hôn, sau đó bị áp lực gia tộc bức bách mà vứt chồng bỏ con trở về gia tộc.
Sau khi trở về nàng được gả cho người khác và cũng dần dần tỉnh ngộ, hối hận chuyện lúc trước.