"Đã bao nhiêu năm không có cảm giác... loại cảm giác yếu đuối này..."
Cực Đạo Võ Thánh lại từ trong vali lấy ra một bộ quần áo, mặc lung tung vào.
Sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm va li một hồi, quét nhìn chung quanh, lẩm bẩm: "Nơi này không thể ở lại nữa, sớm muộn sẽ có người tìm tới cửa.
Phải tìm ai đó trú ẩn một chút.
Đàm Trung Ngọc...... Lâm Chinh Nguyệt......