Sau khi nói xong, Tiết Phỉ phát hiện ngoại trừ Lục Thánh ra những người khác đều dùng một loại ánh mắt phức tạp mà kỳ dị để nhìn nàng.
Tiết Phỉ đột nhiên kịp phản ứng, vội vàng cúi đầu xuống như chim cút.
“A...... Không đúng, Lục tiên sinh.”
“Được rồi.” Lục Thánh không thèm để ý, nói: "Giang hội trưởng không cần tiễn, buổi tối gặp lại.”
“Buổi tối gặp lại. Lục tiên sinh đi thong thả.” Giang Tế Niên cười híp mắt vẫy tay nhìn đám người Lục Thánh đi ra đại sảnh hiệp hội.