“Ta chuẩn bị đi đây, Du sư tọa.”
Lục Thánh lau thương xong liền đứng lên, Vô Gian Đao Luân nằm lả tả trên đất như bươm bướm bay đến quanh thân hắn, lẳng lặng vờn quanh người hắn.
Ánh mắt Du Phi Dực hơi phức tạp, gật đầu nói: "Cẩn thận một chút, có chuyện gì thì liên lạc với ta.”
“Hiểu rồi.” Lục Thánh gõ tai nghe không dây trong vành tai, nói là đã rõ.
Hắn đứng ở một chỗ cao trong chiến hào, tay cầm xích tinh long văn thương, giãn ra thân thể.