Triệu Anh Quân đứng dậy từ chiếc đệm mềm, bỏ vào hòm công đức vài tờ tiền trăm, còn xin vài nén nhang cho thầy, nhìn làn khói hương dày đặc, cô mãn nguyện rời đi.
Hai người tiếp tục dạo bước trong khuôn viên chùa, đến một ngọn giả sơn vắng vẻ, ngắm nhìn khung cảnh xa xa.
“Nếu việc cầu thần bái Phật thật sự có hiệu quả thì tốt biết bao.”
Lâm Huyền tựa vào lan can trong lương đình, nhẹ giọng nói:
“Nếu thực sự có tác dụng, anh cũng sẽ đi bái, cầu xin cho mình tìm ra được cách để phá vỡ thế cục này.”