Đang nói chuyện, nồi canh ngô, rau và dăm bông lớn cũng đã chín, Ryan đổ đầy vào bát rồi đưa cho nữ nhân.
- Điều này thật kỳ lạ. Ngươi thả cho sơn tặc kia đi mà không tiêu diệt chúng, không giúp gì mà chỉ cho chút bánh mì?
Nữ Thuật Sĩ cầm chiếc bát gỗ với vẻ mặt tò mò.
- Sự sống chết của bọn họ nằm trong tay ngươi. nhưng ngươi không thay đổi hoàn cảnh hiện tại của bọn họ, việc này không giống phong cách của ngươi.
- Ta có thể làm gì? Có lòng tốt đưa tiền để giúp đỡ bọn họ, đây là chuyện của các giáo hội Nữ Thần Từ Bi. Giết bọn họ? Bọn họ cũng là người dân của vương quốc Nord, đồng bào của chúng ta, là một Kỵ Sĩ vương quốc Nord, ta có thể giết một vài người hung ác cùng cực, nhưng giết hết bọn họ là quá đáng, trừ phi thật sự cần thiết.
Ryan lắc đầu.
- Thật ra nói đến rất đơn giản, nơi này không thể nuôi nhiều nông dân như vậy, địa khu của quý tộc đã giới hạn số lượng cao nhất dân số được tiếp nhận, giới hạn cao nhất này theo thời gian sẽ ngày càng ít đi.
- Không muốn móc tiền túi ra giúp đỡ người khác, cũng không muốn giết người vô tội vạ, quả thật rất hợp với phong cách của ngươi.
Nữ Thuật Sĩ gật đầu. Ryan tôn trọng điểm mấu chốt cơ bản nhất của đạo đức. Hắn có tám đức tính của Kỵ Sĩ, ghét cái ác và đề cao công lý.
Nhưng so với những Kỵ Sĩ có phần cổ hủ hay những Thánh Võ Sĩ hoặc các mục sư phục vụ cho Nữ Thần Từ Bi, Ryan lại là một tín đồ gian trá, nhìn thấy con thỏ sẽ không buông đại bàng, không có lợi gì thì không làm, hắn không bao giờ giúp đỡ nếu không có thù lao, hơn nữa còn thích cò kè mặc cả, giành càng nhiều lợi ích về cho mình.
Tóm lại theo lời của mẹ Aurora của hắn: "Ryan có đặc điểm là khoan dung trong các quy tắc và lòng tốt ở điểm mấu chốt."
Hắn còn trẻ lại có sức mạnh cường đại, hài hước và hiểu biết. Hắn là một đồng bạn tốt trong cuộc hành trình. Sau khi ở bên hắn một thời gian dài, Teresa cảm thấy rằng những Kỵ Sĩ trẻ mà nàng đã gặp ở thành Winter vương đô Nord đều là cặn bã.
- Lợn rừng đột biến kia đâu?
Nữ Thuật Sĩ chỉ quan tâm đến phương pháp xử lý của Ryan chứ không quan tâm đến sự sống chết của những tên sơn tặc. Trong tầm mắt của nữ Thuật Sĩ, những người này đều là những kẻ thấp kém, sau khi nàng hiểu được Ryan đang nghĩ gì, chủ đề này đã dừng lại.
- Chỉ là sinh vật đột biến mạnh mẽ, cũng kiểu giống với Sư Thứu (Griffin), Hạt Vĩ Sư, Giác Ưng Thú vậy.
Ryan quay thanh sắt và nướng thỏ trong lò sưởi. Khi quay thanh, mỡ động vật nhỏ giọt vào trong lò sưởi. đống củi bắn ra tia lửa tung tóe, mùi thịt nướng dần lan tỏa.
Khoảng một ngàn năm trước, Tà Thần Hỗn Độn đến vùng đất hoang phía Bắc, nơi đó dần dần bị tha hóa. Nhiều thập kỷ sau, "người thống nhất" Moka do thần Hỗn Độn đầu tiên tuyển chọn xuất hiện, hắn đã tập hợp một đội quân hơn năm mươi vạn Hỗn Độn Nhân.
Trận Vệ Quân Đại Chiến vì người dân đế quốc này mặc dù bị ẩn giấu trong dòng sông lịch sử, nhưng quy mô và sự tàn ác của nó vượt xa mọi cuộc chiến trong lịch sử của đế quốc, thậm chí cả những phát minh đương thời như súng đạn cũng không thể so sánh được. Những chiến thắng liên tiếp của quân đội Moka khiến năng lượng Hỗn Độn dâng trào, khí tức của Hắc Ám Chi Thần thổi từ phương Bắc tắm rửa toàn bộ thế giới cũ. Điều này khiến thế giới vật chất dần chuyển sang Hỗn Độn Giới.
Hoàng đế Charlemagne sáng lập đế quốc lúc đó đã hơn năm trăm tuổi, cũng tập hợp tất cả quân đội đế quốc, người lùn và thậm chí cả thần chỉ hành quân về phía Bắc đón địch, đã tiến hành trận chiến thứ năm mưới bốn trong đời, đồng thời cũng là lần cuối cùng.
Trong trận chiến bi thảm đó, Kỵ Sĩ Roland vĩ đại nhất dưới thời Charlemagne, đã đánh đổi mạng sống của mình để lấy con đường dẫn đến vị trí của Moka. Charlemagne và Moka đã có một trận chiến vang dội cổ kim. Trong trận chiến một ngày đêm đẫm máu, Moka đã nhiều lần ép Charlemagne rơi vào tuyệt vọng, nhưng cuối cùng Charlemagne đã chớp lấy cơ hội và thành công đem đầu của Moka ra trước công chúng, đội quân Hỗn Độn tan rã.
Mặc dù đội quân Hỗn Độn đã lụi tàn nhưng ảnh hưởng do Hỗn Độn Chi Phong mang lại đã thâm nhập vào mọi khía cạnh của thế giới vật chất chính, nhiều sinh vật biến dị đã ra đời, trong đó nổi tiếng nhất là sinh vật nửa Sư nửa Ưng như Sư Thứu, Hạt Vĩ Sư hung bạo, Giác Ứng Thú nửa Hươu nửa Điểu…
- Sự ăn mòn của Hỗn Độn dẫn đến hóa thi và sa đọa, nhưng nó cũng sinh ra những ma pháp và sinh vật mạnh mẽ.
Ryan gật đầu.
- Ngươi đã từng gặp Hắc Ám Tinh Linh chưa?
- Ta đã thấy nó trong thư khố, chỉ là chưa từng gặp trực tiếp.
Nữ Thuật Sĩ gật đầu, nàng thích cách Ryan nói về một số quy tắc và kiến thức bất thành văn trên lục địa, điều này đã giúp nàng rất nhiều.
- Trong số Hắc Ám Tinh Linh, có những Tuần Thú Sư chuyên biệt, thuần hóa những con thú biến dị này để chiến đấu. Ha ha... Những Tuần Thú Sư của Hắc Ám Tinh Linh hầu hết là nữ nhân, cầm roi da. Đôi khi đó là không chỉ để chiến đấu và thuần hóa dã thú…
- Ryan!!!
Giọng Teresa vang lên.
- Được rồi, ha ha, ý ta là, thật ra nhân loại chúng ta cũng giống nhau cả, ví dụ như đoàn Kỵ Sĩ Sư Thứu tinh nhuệ nhất của đế quốc, hay là Giác Ưng Thú cỡ lớn là tọa kỵ cho Brittany Leinster đại công tước… Đúng rồi, nhiều bộ phận trên người Hạt Vĩ Sư bán được giá cao lắm.
Kỵ Sĩ vương quốc nướng thỏ xong bèn cầm dao nhỏ lóc thịt ra, cười nói.
- Loại lợn rừng biến dị đó trong ghi chép của các học giả đế quốc gọi là Nhím Bạc, nó có khả năng tấn công tầm xa, lông rất cứng, điểm yếu là phần bụng dưới mềm yếu, có điều kỳ lạ.
- Lạ gì?
Nũ Thuật Sĩ xé thỏ nướng thành từng miếng nhỏ. Tay nghề của Ryan thực sự rất tốt. Gia vị thấm đều, thịt thỏ cháy chín vàng bên ngoài và bên trong mềm, thịt rất ngon và dai.
- À, cũng hơi lạ. Theo logic mà nói, nếu thời tiết lạnh như vậy thì lợn rừng sẽ không xuất hiện ở khu vực phía bắc như Nord. Dù có xuất hiện thì lợn rừng chủ động đi lang thang trong rừng vào mùa này rất kỳ lạ, cho dù có biến dị thì bản năng động vật trước đây của nó vẫn sẽ được giữ lại. Vào mùa này, hầu hết lợn rừng sẽ tìm tổ ấm để tránh rét, chúng chỉ ra ngoài vào buổi trưa và buổi chiều, chủ động xuất hiện vào buổi tối, có hơi không bình thường, nhất định có chuyện khác thường.
Ryan sờ cằm, nhạy bén cảm nhận được có điều gì đó không đúng.
- Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi? Không đủ thức ăn hay gì đó à?
Teresa không để tâm điều đó. Nhiệt độ trong phòng dần tăng lên do lò sưởi. Nữ Thuật Sĩ bỏ tay ra ra khỏi chăn, để lộ ra chiếc cổ dài và trắng như thiên nga, trên đó có một chuỗi ngọc trai, khí chất cao quý và tao nhã của nàng được thể hiện hết trước mặt Ryan. Nữ nhân trông lười biếng, vẻ mặt thả lỏng tựa lên chăn.
- Dù sao thì cũng có ngươi cản hắn lại, pháp thuật của ta có thể tiễn hắn đi gặp Tử Thần.
- Nhưng ta vẫn lo lắng. Teresa, ngươi có thực sự hiểu Belt không? Hay nói cách khác, ngươi có thật sự hiểu rõ Liệp Ma Nhân rốt cuộc là gì không?
- Hả… Là gì?
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca