TRUYỆN FULL

Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch)

Chương 101: Khen Thưởng

Ryan và Teresa sánh bước bên nhau trên đường phố Midden Haven, Banda ngập ngừng theo sau họ. Bến cảng của thị trấn này thịnh vượng hơn nhiều so với Calvin Haven trước đây, và những con đường trong thị trấn đã được nâng cấp thành những con đường trải sỏi nhân tạo. Những tòa nhà có kiến trúc thấp đã giảm đi rất nhiều, những ngôi nhà hai tầng và những tòa nhà hình chóp nhỏ ngày xuất hiện càng nhiều trong tầm nhìn của Ryan.

Khuôn mặt của người dân cũng khỏe mạnh hơn, nhiều người dân mặc áo choàng, đội mũ mềm, thậm chí mặc áo khoác da ngoài quần áo vải lanh, từ tiệm bánh ven đường có khói bốc lên, mùi thơm khiến những người đi qua ngây ngất, Ryan cũng thèm ăn.

Teresa cầm cây trượng, trong mắt tỏa ra ánh sáng chuyển động:

- Ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không? Đừng nói với ta rằng ngươi đã đánh bại Mạt Nhật Công Ngưu chỉ bằng một chiêu.

- Không dễ dàng như vậy!

Ryan lấy ra cái đầu to lớn của Công Ngưu, đầu của Mạt Nhật Công Ngưu to đến mức ngay cả Banda đang đi theo sau hai người cũng phải há hốc miệng:

- Kém chút liền đã chết thật.

- Ngươi có thể kể chi tiết cho ta được không?

Đôi mắt phượng đỏ dài nhỏ của nữ Thuật Sĩ nhìn Ryan qua cặp kính hình hồ điệp .

Ryan kể cho Teresa nghe toàn bộ quá trình, Teresa vô cùng kinh hãi, đặc biệt là sau khi nghe tin Mạt Nhật Công Ngưu đã tiến hóa thành Bốn Tay Ngưu Ma, gương mặt xinh đẹp của nữ Thuật Sĩ hiện lên vẻ tái nhợt, nhìn những vết sẹo trên mặt và vết thương trên vai được băng bó của Ryan, có thể tưởng tượng được trận chiến này kinh động đến mức nào.

Một lúc lâu sau, nàng mới lẩm bẩm:

- Nữ Sĩ Thần Bí sẽ không bao giờ bắt chúng ta phải chiến đấu với kẻ thù mạnh như vậy. Có lẽ... ý ta là có lẽ, yêu cầu của Bạch Lang Chi Chủ quá khắc nghiệt đối với ngươi...

"..." Ryan không có trả lời, thân là Bạch Lang Kỵ Sĩ, hắn ít nhất phải giải thích cùng phản bác.

Nhưng hắn đã không làm vậy. Những lời mà Lawn và hắn nói cứ đọng lại trong tâm trí hắn.Yurik thực sự rất khắc nghiệt với những tín đồ của mình. Nhiều người theo hắn đã mất mạng chỉ để làm hài lòng hoặc vì mệnh lệnh của hắn.

- Cuối cùng, ta dùng ma pháp của mình để kích nổ dầu lửa bị Oliver và những người khác bỏ lại…

Ryan nói với nữ Thuật Sĩ phần cuối cùng, đồng thời nói với nàng rằng hắn đã gặp được Sử Mệnh Kỵ Sĩ Lawn.

- Ta chưa gặp được, nhưng ta nghe Wilt nói rằng họ đã bị dã thú nhân bao vây trên đường xuống núi, và chính một Sử Mệnh Kỵ Sĩ đã cứu họ.

Teresa gật đầu, nàng và Emilia thay vì đuổi theo thương đang trốn đi, nữ Thuật Sĩ trực tiếp trượt những xuống sông băng bằng ma pháp của mình, khi nàng đến thành trấn thì sau hai giờ thương đội mới khoan thai đi tới, và mọi người đều bị thương.

- Ta nói có đúng không? Banda?

Để xác minh, Teresa thậm chí còn quay lại và hỏi Banda, người đang theo sau hai người.

- Hả? Ờ... Ừm, đúng là Kỵ Sĩ đó đã cứu chúng ta.

Banda rõ ràng đang suy nghĩ viển vông nên sửng sốt một lúc với khuôn mặt đỏ bừng rồi trả lời.

Cả hai đều không chú ý đến biểu cảm kỳ lạ của tên dong binh nhỏ bé mà tiếp tục nói về trận chiến khủng khiếp.

Đúng!

“Đúng! ! ! Tại sao ta không nghĩ đến điều đó? Đổ dầu lên Mạt Nhật Công Ngưu và đốt nó!”

Sau khi Banda nghe cách Ryan giải quyết Mạt Nhật Công Ngưu, trong đầu hắn đã có nhiều ý tưởng hơn.

“Đơn giản thế mà sao mình không nghĩ ra nhỉ?”

Banda đã bỏ qua tất cả những trận chiến khó khăn mà Ryan đã kể trước đó, hắn chỉ nhớ rằng Ryan ném dầu lửa và dùng đuốc để kích nổ rồi dễ dàng đánh bại Mạt Nhật Công Ngưu.

Đúng, lẽ ra hắn phải nghĩ đến, lẽ ra hắn phải làm, và trong đầu hắn lại có thêm nhiều giọng nói vang lên: “Đáng lẽ hắn phải được nữ sĩ Trovik sủng ái, nhưng bây giờ mọi thứ đều tan hoang!”

“Không... không, Ryan đã cứu mạng ta! Ta không thể làm điều này với hắn!”

“Nhưng thời gian của ngươi không còn nhiều, vài ngày nữa nữ sĩ Trovik sẽ phải xa ngươi!”

Điều mà tên dong binh nhỏ bé không chú ý tới chính là trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện máu, cảm giác chán ghét mọi thứ và muốn phá hủy mọi thứ dần dần bủa vây hắn.

Con đường rất nhanh đã kết thúc, băng qua con đường trải sỏi, trước mặt ba người xuất hiện một tòa Bạch Lang giáo hội, Ryan dừng lại nói:

- Ta đi giao nhiệm vụ, lát nữa gặp lại nhé.

- Được, ta đã đặt phòng cho ngươi ở khách sạn Butter rồi.

Teresa gật đầu, bình thường Bạch Lang giáo hội không chào đón phụ nữ, nàng cũng không cần phải nhúng tay vào những việc nội bộ như vậy. Sau khi ước định dùng bữa với Ryan vào buổi tối liền một mình rời đi.

Thấy vậy, Banda nhanh chóng làm theo, nhưng Teresa mỉm cười từ chối:

- Ngươi không cần phải đi theo ta nữa, Banda, hãy đi làm việc của mình đi.

- Nhưng…

Dong binh nhỏ bé còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng khi ngẩng đầu lên đã thấy nữ Thuật Sĩ đi xa.

…………

Tại thần điện Bạch Lang.

Ngọn lửa trắng trong chậu than tượng trưng cho sức mạnh thần thánh của Yurik đang bùng cháy. Toàn thần điện chứa đầy chiến lợi phẩm và vũ khí khác nhau. Các võ sĩ mạnh mẽ đang huấn luyện trong thần điện. Họ vẫn mặc bộ quần áo mỏng nhất giữa mùa đông. Điều này là để cho Yurik thấy sức mạnh, vinh quang và lòng dũng cảm của bọn hắn.

Mục sư trong thần điện quỳ trước lò than và cầu nguyện như mọi khi, phía sau lò than là bức tượng lạnh lùng của chiến thần Bạch Lang, hắn đã sống như vậy hơn mười năm, hôm nay cũng không ngoại lệ.

- Yurik cho ta sức mạnh, và cầu mong ngọn lửa trắng của Lang Thần luôn tỏa sáng ở phía bắc của đế quốc ~

Vị linh mục đọc lời cầu nguyện mỗi ngày trong hơn mười năm.

Hơn mười năm, hắn biết rằng câu trả lời dành cho hắn vẫn là sự im lặng.

Đúng lúc này, một sự cố xảy ra, ngọn lửa trắng trong lò than bùng nổ, một cơn gió mạnh thổi vào trong điện, cánh cửa trắng dẫn vào hư không trong điện mở ra, một con Bạch Lang khổng lồ nhảy ra khỏi cửa, đây chính là Yurik. . Hóa thân của sứ giả!

- Ôi! trời ơi!

Thần quan linh mục lập tức dẫn mọi người trong điện quỳ xuống, rưng rưng nước mắt. Lời cầu nguyện hơn mười năm cuối cùng cũng được đền đáp. Chiến thần Bạch Lang Yurik đã đến!

Nhưng họ nhanh chóng phát hiện ra rằng chiến thần Bạch Lang không đến tìm họ, bởi vì có một Bạch Lang Kỵ Sĩ đang đứng ở cửa.

- Tiểu tử, ngươi làm tốt lắm.

BạchLang mở miệng nói tiếng người, nó nhìn những người đang quỳ xung quanh nó và duỗi đôi chân lông bông của nó ra:

- Các ngươi, hãy ra ngoài, ta có chuyện muốn nói với hắn... và chuẩn bị năm cân thịt cừu nấu chín và rượu!

- Rõ!

Đối mặt với lời tiên tri của thần linh, các linh mục thấp giọng tuân theo, sau đó tập thể rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại Bạch Lang và Ryan, Ryan trước tiên quỳ một gối trước Bạch Lang, sau đó dâng đầu lâu của Taus về phía nó:

- Quaoo...

- Ừm... Ta rất hài lòng với lòng dũng cảm và niềm tin của ngươi.

Bạch Lang gật đầu, ra hiệu cho Ryan đưa đầu lâu vào thần hỏa, sau đó ngẩng đầu nói:

- Ngươi sẽ được khen thưởng.

Dịch: Mthu

Biên: Khangaca