Nghe thấy Mạc Tiểu Tân phân tích, Mạc Lan Lan không nhịn được trừng mắt, cảm thấy sinh ra thằng con quá thông minh đúng là chẳng tốt chút nào!
"Được rồi, mẹ đừng giải thích nữa, con đã hiểu rồi, mẹ cũng đừng lừa con. Tóm lại, con ruột đứng về phía mẹ!" Thấy vẻ mặt của bà mẹ, Mạc Tiểu Tân lập tức biết mình đã đoán đúng rồi.
"Đúng rồi mẹ, sao ổng lại nói mẹ vốn sinh con gái?" Mạc Tiểu Tân lập tức khó hiểu hỏi.
Nghe vậy, Mạc Lan Lan thở dài, cuối cùng vẫn quyết định nói ra sự thật: "Khi đó mẹ muốn tức chết tên khốn nạn đó, cho nên muốn nhà họ Ngạo bọn họ tuyệt tự! Nhưng chẳng lẽ lại giết mày? Vì thế khoảng thời gian đó, mẹ bèn nói với người khác là sinh ra mày là con gái. Hồi mày còn nhỏ mẹ cũng cho mày mặc đồ con gái, người khác đều tin. Chẳng qua sau này suy nghĩ của mẹ thay đổi, cảm thấy dứt khoát chết đi cho xong chuyện. Vì thế mẹ nhờ người làm bia mộ, chuyên môn giả vờ bị ốm nặng ba tháng, ve sầu lột xác, hoàn hảo!"
"Hoàn… Hoàn hảo?" Mạc Tiểu Tân đã hoàn toàn quỳ dưới cách suy nghĩ của mẹ ruột.