Nhớ lại lời nói mà tộc nhân chạy thoát từ núi thây nói cho mình trước khi chết lại là lời nói dối, U Hành lại không thể tiếp thụ được.
Song nhớ lại tình hình lúc đó, hắn ta bỗng hiểu được chuyện là thế nào.
Hắn ta nhớ rõ lúc gặp tộc nhân trọng thương, đôi mắt của gã đã trở nên đục ngầu. Bây giờ nhớ lại, rõ ràng là tộc nhân kia đã bị Xích Bạt thao túng, khi đó hắn ta còn tưởng rằng tộc nhân trúng thi độc nên mới thế, hiển nhiên là hắn ta đã phán đoán sai lầm rồi.
Giờ khắc này, U Hành biết chuyện này rất khó giải quyết. Hắn ta nhìn Xích Bạt lên tiếng: "Xích Bạt, trả tộc nhân cho ta, ta hứa với ngươi U Minh tộc sẽ rời khỏi đại vực Sâm La, không bao giờ quay lại nữa!"
"Ngươi biết tại sao ta không giết chết tộc nhân của ngươi không? Bởi vì ta đang chờ ngươi đấy!" Xích Bạt cười dữ tợn nói.