Thấy bầu không khí trong hội trường không đúng lắm, người phụ trách nhanh chóng tiến lên tỏ vẻ thời gian phát biểu của Ngô Quốc Nhất đã hết.
Nghe vậy, Ngô Quốc Nhất quyết đoán đi xuống.
Trên thực tế, ông ta cũng rất buồn bã, cảm thấy mình đã trở thành tấm chắn bên ngoài cho Lục Vô, mục tiêu bị hỏa lực nhằm vào.
Nếu biết chút nội tình thì còn được, nhưng vấn đề là rõ ràng mình chẳng biết gì cả, vậy mà cứ bị hiểu lầm!
Có điều sau khi Ngô Quốc Nhất nói có lẽ ông chủ đứng sau màn Chinh Chiến cũng có mặt trong hội trường thì những ánh mắt luôn nhìn chằm chằm ông ta lập tức rút đi.