Thấy bà mẹ diễn sâu, Mạc Tiểu Tân cảm thấy thật nhọc lòng.
Có khi lý do mình được sinh ra là vì khi đó bà mẹ của mình cần có một món đồ chơi mới cũng nên…
Ừm, với tính cách của bả thì rất có khả năng khi đó bả suy nghĩ như thế. Mạc Tiểu Tân lại khẳng định trong lòng.
"Mẹ, mẹ còn việc gì nữa không? Không có thì con đọc sách đây, tranh thủ thời gian học thêm một chút." Mạc Tiểu Tân chán nản nhìn bà mẹ nói.
"Nói chuyện đi, dù sao cũng chỉ vào đó đối phó một chút rồi lại đi ra, mày còn học thật à? Chẳng lẽ mày thật sự cho rằng mày có thể nhận được chức nghiệp Phân Giải Sư sao? Thôi đừng mơ hão!" Mạc Lan Lan kinh ngạc, khiến Mạc Tiểu Tân nghiến răng nghiến lợi.