Yến Mạch cũng không nghi ngờ điều đó.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu hắn ta là Hải Vương thì cũng sẽ không bao giờ thả mình ra. Chung quy nếu thả mình ra thì không còn bảo đảm an toàn, cho nên sao có thể thả được chứ.
Do đó, tâm trạng của Yến Mạch tràn ngập tuyệt vọng.
Nhưng không ngờ bây giờ hắn ta lại được thả ra, gặp tộc trưởng và các tộc lão.
Điều này khiến hắn ta có cảm giác như lại được thấy ánh nắng mặt trời, dường như cuộc đời của mình được đổi mới hoàn toàn.