"Lợi hại thế cơ à?"
Lưu Sách mở to mắt. Gã biết tuy rằng Đồng Quải thoạt nhìn rất gà què, nhưng nói kiểu gì cũng là cường giả cảnh giới Quỷ Vương đỉnh cấp cơ mà.
"Lợi hại thì lợi hại, nhưng tính cách của kẻ này rất lập dị, hơn nữa ta cảm thấy hắn ta không giống một sinh vật mà càng như là một con rối được chế tạo ra, trong cơ thể hắn ta không hề có hồn lực dao động. Đương nhiên cũng có thể là do hắn ta che giấu quá giỏi. Tóm lại hắn ta rất khó thu phục đấy. Nếu ngươi muốn thì hãy chuẩn bị tinh thần kỹ càng đi!"
Lưu Sách gật đầu: "Tôi sẽ đi!"
Tiếp đó, ba người lại kề vai sát cánh uống rượu, đồng thời kể hết nỗi buồn khổ trong lòng mình ra, cuối cùng đều chảy nước mắt vì hối hận.