Thế là Cổ Ngữ cũng không dám chắc. Tuy rằng ảo ảnh bàn tay đó xuất hiện lúc Hạn Bạt đang nhìn ông lão này, nhưng có vẻ như lão già ốm yếu này thật sự không có thực lực làm tổn thương thân xác của Hạn Bạt.
"Được rồi, đừng quấy rầy giấc ngủ của ta nữa. Bây giờ bên ngoài toàn là Sát Ác, các ngươi cẩn thận chút đi."
Dứt lời, ông lão tóc trắng lia mắt nhìn mọi người, cuối cùng trừng Hạn Bạt một cái, sau đó xoay người vào nhà, tiện tay đóng cửa lại.
Sau khi vào nhà, ông lão tóc trắng mỉm cười.
"Sát Ác, Mục Chi Quang, Hạn Bạt đều xuất hiện rồi. Sao lại càng ngày càng náo nhiệt thế nhỉ? Mong rằng sẽ thấy một vở kịch hay, he he!"