Trong thế giới này, rất nhiều nguyên vật liệu đều có linh tính. Từ thi khí có thể thấy được, những kẻ bị giam cầm ở đây hẳn đều là cường giả, lan can sắt này cũng không phải được tạo thành từ kim loại bình thường.
Cho nên Hồ Hạch không thể tưởng tượng được rốt cuộc nơi này đã tồn tại bao nhiêu năm tháng thì mới có thể khiến kim loại có linh tính đều biến thành sắt vụn.
Sau khi kiểm tra từng căn nhà giam, Hồ Hạch phát hiện sinh vật ở đây đều đã thành xương khô, hoàn toàn không có thứ gì có giá trị lợi dụng cả, khiến anh ta vô cùng tiếc nuối, tưởng rằng lần này mình đã tốn công vô ích.
Khi đi đến căn phòng giam thứ tám, Hồ Hạch giơ đèn pin lia qua bên trong, bỗng phát hiện phòng giam này khác hẳn với những phòng còn lại, có vẻ rất là đặc thù.
Lan can kim loại bên ngoài nhà giam này lại lấp lánh tia sáng màu bạc trắng dưới ánh đèn pin, vẫn chưa bị năm tháng ăn mòn, thoạt nhìn rất là bất phàm, rõ ràng là một loại kim loại nặng quý báu.