Lúc này, lại có hai bóng người xuất hiện ở đằng sau, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện bên cạnh cô gái quyến rũ này.
"Đại ca, nhị ca, nhị tỷ, thả ta ra đi. Ta không tham dự tranh đoạt ngai vàng nữa. Bây giờ Hải Vương mới là quốc chủ chân chính, chúng ta tự giết lẫn nhau cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa đâu!" Thiên Lan suy yếu nói với ba người.
"Đúng vậy, Hải Vương là quốc chủ, nhưng bây giờ chúng ta đang tranh đoạt vị trí tám lãnh chúa dưới trướng của ngài ấy. Tư chất của muội quá cao, cũng là mối đe dọa rất lớn. Nếu chúng ta đã liên hợp lại đánh cho muội bị trọng thương thì chẳng lẽ muội cho rằng ta sẽ tha cho muội ư?" Cô gái quyến rũ cười vui vẻ nhìn Thiên Lan.
"Độc ác nhất là lòng dạ đàn bà. Cô ấy là em gái ruột của cô kia mà, cô làm thế không sợ bị sét đánh giữa ban ngày hả?"
"Còn hai thằng đàn ông các anh nữa! Nếu tôi có một cô em gái như thế thì yêu thương mỗi ngày còn không kịp nữa là. Thế mà các anh lại muốn giết chết người ta, có còn là người nữa không vậy? Còn - Là - Người - Không?"