Cho nên giờ khắc này, Bàn Thạch vô cùng bình tĩnh, không hề do dự biểu thị không thành vấn đề với Nguyệt Diệu.
Tuy rằng rất kinh ngạc với sự quyết đoán của Bàn Thạch, song Nguyệt Diệu vẫn cho rằng đó là vì Bàn Thạch đã khuất phục trước sự đe dọa của mình nên vô cùng đắc ý.
"Được rồi, tạm thời gác lại chuyện thề nguyện bằng linh hồn đi. Ngươi dẫn dắt quân đoàn thụ yêu của ngươi đến khu Vũ Hóa với ta trước để chiếm lĩnh khu vực đó cái đã!" Nguyệt Diệu hài lòng gật đầu, sau đó nói với Bàn Thạch.
"Thưa vâng!" Bàn Thạch cười đáp.
"Nguyệt lão đại, thế này thì sơ sài quá mức rồi! Đáng lý ra chúng ta phải giết cho thống khoái rồi hẵng chiêu hàng mới đúng chứ?" Lưu Sách khó chịu nói.