Sự thật là cô vẫn ngồi im một chỗ, lẳng lặng lướt qua người anh trai, nhìn anh càng ngày càng rời xa mình, càng ngày càng nhạt nhòa.
Sau đó là con đường không có lối về. Chính cô đã chọn con đường này, không có bất cứ đường lui.
Tiếng bước chân vang lên trong bóng đêm. Theo tiếng động càng ngày càng rõ ràng, một người dần dần xuất hiện, đèn đường xung quanh bắt đầu sáng lên.
Một người đàn ông râu quai nón bước đến từ nơi xa. Hắn ta còn xách một cặp văn kiện, đeo tai nghe trên đầu, dường như đang bước đi theo tiếng nhạc.
Sau khi người nọ xuất hiện, ánh mắt Amelie hiện lên nét buồn bã, tha thiết mong chờ hắn ta đừng đến gần.