Hắc Hổ bước đến gần trưởng lão, bỗng nhiên nhào tới, năm ngón tay co lại thành móng vuốt lao về phía cổ họng của trưởng lão.
Nhưng dường như trưởng lão Huyết Hàn đã sớm đoán được Hắc Hổ sẽ ra tay nên vẻ mặt vẫn không hề thay đổi, mỉm cười nhẹ nhàng tung một chưởng, khiến Hắc Hổ ngã ngửa tại chỗ. Sau đó lão tiến lên một bước, túm lấy tóc Hắc Hổ nhấc lên khỏi mặt đất: "Ta rất thưởng thức tính cách của ngươi, rất phù hợp trở thành đệ tử Hắc Ngục Tông chúng ta. Thế này đi, ngươi nói cho ta biết điều ta muốn, ta sẽ nhận ngươi vào Hắc Ngục Tông làm đệ tử chân truyền của ta, ngươi thấy thế nào?" Trưởng lão Huyết Hàn miệng nam mô bụng bồ dao găm nói với Hắc Hổ như vậy.
"Tiếc rằng con mãnh thú như ta không thể trưởng thành, bằng không ta nhất định sẽ nuốt chửng các ngươi!" Hắc Hổ nhìn chằm chằm trưởng lão Huyết Hàn bằng ánh mắt hung ác.
Đến giờ phút này, Hắc Hổ cũng biết mình đã rơi vào đường cùng rồi. Mình nhất định không phải là đối thủ của trưởng lão Huyết Hàn. Giao công pháp ra thì sẽ chết, không giao cũng chỉ còn đường chết.
"Ngươi là mãnh thú? Ha ha ha!" Nghe thấy phát ngôn của Hắc Hổ, trưởng lão Huyết Hàn không nhịn được cười phá lên.