Lúc này, giọng nói của Lục Vô bỗng vang lên trong đầu Đồng Quải, khiến nụ cười trên mặt nó thoáng chốc cứng đờ.
"Sao ngươi vô nhân đạo thế? Ta muốn nhân quyền, cho dù ngươi là lão đại cũng không thể bóc lột ta kiểu đó!" Đồng Quải lập tức hổn hển nói.
"Hoàn thành nhiệm vụ nhanh đi rồi ta sẽ cho ngươi thời gian đi mua rượu. Không thì khỏi bàn!"
"Áu, thế lão đại có thể cho ta mượn chút hồn tệ tiêu xài sau khi hoàn thành nhiệm vụ được không? Gần đây đánh bài sắp thua hết hồn tệ rồi!" Thấy Lục Vô đồng ý, Đồng Quải không khỏi bắt đầu được nước lấn tới.
"Cút đi làm nhiệm vụ đi!"