Cho nên hắn ta còn phải nhẫn nhục hơn mười năm, chờ đến ngày tự lập.
Nhưng bây giờ hắn ta vẫn phải đi học, chờ mình lớn lên!
Có điều đi học chung với một đám con nít khiến Khổng Dịch cảm thấy mình như đứa thiểu năng, càng có vẻ lạc đàn.
Nghe ngôn ngữ ríu rít ngây thơ bên tai, Khổng Dịch lúc nào cũng nghiêm mặt, không thể hòa nhập với họ, cũng không muốn hòa nhập với họ.
Đối với Khổng Dịch mà nói, hoàn cảnh như vậy chính là tra tấn.