Ở bên dưới, Đào Ngột và Hải Mông cũng đều nở nụ cười sung sướng.
Giờ khắc này, họ chúc mừng Khuê Long Vương phong thần từ tận đáy lòng, đồng thời cảm thấy may mắn vì con của mình – Tiểu Côn đã tránh được một kiếp.
Theo từng cột nước dâng lên, Khuê Long – nay đã biến thành rồng vàng – cuối cùng quay đầu đưa mắt nhìn vùng biển đã làm bạn với mình nhiều năm, trong mắt chợt hiện lên chút lưu luyến và tiếc nuối.
Nhưng cuối cùng, mọi cảm xúc trong mắt nó đều biến thành kiên định, sau đó nó quay đầu bay về phía chân trời, nơi ráng chiều tràn ngập khắp bầu trời.
Bóng dáng của nó càng ngày càng xa, càng ngày càng mơ hồ, cho đến khi màu vàng trên người nó dần dần hòa làm một với ráng chiều.