Ngạo Kiếm không nói gì mà chỉ đưa mắt nhìn xung quanh, rất muốn biết rõ ràng mình đang giao chiến bằng kiếm ý, sao bỗng dưng lại rơi vào thế giới ảo cảnh chân thật như thế này.
Lúc này, lão già nhả bã thực vật ra, đứng dậy bế Ngạo Kiếm lên rồi rời khỏi hang núi đá, nghênh đón bão cát tiếp tục bước đi.
Suốt quãng đường, Ngạo Kiếm đều không nói một lời, hắn ta không biết rốt cuộc mình đã thiếu nước bao lâu nữa.
Chỉ cần nói chuyện, cổ họng sẽ vừa đau vừa ngứa, chỉ có thể phát ra những tiếng ồm ồm.
Suốt quãng đường đi, ngày đêm luân phiên năm lần, môi trường xung quanh hết sức khốc liệt.