Mỗi lần cứ đến lúc này, trong đầu hắn ta lại bất giác vang lên giọng nói khàn khàn của lão già cùng với nỗi khát khao hướng về biển cả trước khi chết của lão ấy.
Thực tế Ngạo Kiếm cảm thấy mặc dù đồng tình với lão già, nhưng chưa đến mức sẽ nhớ nhung lão ấy.
Thế nhưng ý niệm này lại tự nhiên nảy sinh, hắn ta không thể ức chế nó.
Cảm giác của Ngạo Kiếm dành cho biển cả cứ như là được kế thừa từ chấp niệm của lão già ấy, tràn ngập khao khát hướng tới.
Cuộc sống như vậy kéo dài một khoảng thời gian. Bỗng một ngày nọ, Thiết Xà tìm đến Ngạo Kiếm, nói với hắn ta rằng muốn sinh tồn trong thế giới này thì thực lực chính là căn bản, đã đến lúc hắn ta phải trưởng thành.