Thấy cảnh này, Ngạo Kiếm nghiêm mặt.
Không hiểu sao Toại Dạ lại cứ cho Ngạo Kiếm cảm giác thân thiết.
Rõ ràng họ chỉ mới biết nhau một khoảng thời gian rất ngắn, nhưng cứ như thể đã quen nhau lâu lắm rồi…
Cảm giác thân thiết và quen thuộc này khiến Ngạo Kiếm chẳng hiểu ra sao, nhưng lại cảm thấy vô cùng chân thật.
Cho nên cuối cùng, Ngạo Kiếm vẫn ra tay. Hắn ta lập tức đặt tay lên vai Toại Dạ, pháp tắc kiếm ý nhất thời ồ ạt chui vào người Toại Dạ, bắt đầu an ủi kiếm tâm rung động của Toại Dạ, khiến gã này không đến mức bị tan vỡ kiếm tâm.