Sau khi đến gần bến tàu, đám người Ngô Quốc Nhất nhanh chóng đi xuống chiến hạm từ cầu thang rồi đến bên cạnh Lưu Sách.
"Mau tập hợp đi! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu! Chỉ còn trông cậy xem người anh em Cổ Ngữ có thể chống cự được bao lâu thôi!" Thấy viện quân đã tới nơi, Lưu Sách thay áo giáp trắng trên người bằng trang bị màu tím rồi nói.
Lần này họ chọn đảo Đọa Ngư cũng là có suy xét của mình. Trong số những hòn đảo đã được người chơi thăm dò thì hòn đảo cách xa đảo Trùng Minh nhất chính là đảo Đọa Ngư, hơn nữa trên đảo Đọa Ngư đã không còn thế lực nào đóng quân nữa, vừa vặn có thể cho đám người Cổ Ngữ chuẩn bị đầy đủ mà không cần lo lắng cho việc bị những bộ tộc hải dương khác xua đuổi.
Mặc dù bờ biển Lưu Ly cách đảo Trùng Minh xa hơn, nhưng họ đương nhiên sẽ không dẫn tai họa đến cho người chơi khác. Cho nên đảo Đọa Ngư chính là sự lựa chọn tốt nhất của họ. Song dù là thế, khoảng cách qua lại giữa hai hòn đảo cũng chỉ có hai giờ mà thôi. Thế nên thời gian của họ rất cấp bách.
"Cậu quen thuộc với trong đảo, lần này chúng tôi đều nghe cậu chỉ huy." Ngô Quốc Nhất nhìn Lưu Sách nói.