Nhìn Thương Hư Phủ Quân vô cùng phẫn nộ, cô gái lại nở nụ cười tự giễu: "Nếu không có sự trả giá của ta thì sao ngươi có thể làm Thương Hư Phủ Quân, sao có thể trở thành chủ nhân của đất Thương Hư này được!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Thương Hư Phủ Quân trở nên tái nhợt lạ thường. Hắn ta nhớ lại hôm mình trở thành Thương Hư Phủ Quân, cô gái trước mắt mặc bộ đồ đỏ rơi lệ nói với hắn ta một câu: "Nếu không có vạn người nếm môi son, sao ngươi có thể thành Phủ Quân Vương!"
Thương Hư Phủ Quân nhìn cô gái, trái tim quặn đau.
Cho dù giờ đây hắn ta đã là Phủ Quân, quản lý khu vực Thương Hư ở âm phủ, nhưng cũng chỉ là chúng sinh trong thế gian luân hồi này mà thôi. Hắn ta không thể vượt qua siêu thoát, thậm chí ngay cả người mà mình yêu nhất, hắn ta cũng không thể bảo vệ nàng.
Lại nhìn thoáng qua cô gái thêm lần nữa, Thương Hư Phủ Quân xoay người bỏ đi. Chẳng qua mỗi khi bước đi một bước, thân hình hắn ta lại khẽ run lên, dường như trong lòng tràn ngập giày vò.