Sau khi xác định phương hướng, Hồ Hạch bèn cúi người chạy về phía trung tâm tòa thành.
Đang đi, Hồ Hạch bỗng cảm thấy hơi lạnh lẽo, chung quanh lại càng thổi từng cơn gió lạnh khiến tiền âm phủ trên mặt đất đều bị cuốn lấy, tung bay trong không trung. Những chiếc quan tài treo lơ lửng trên không cũng khẽ lắc lư theo làn gió, phát ra tiếng "kẽo kẹt" của vật liệu gỗ.
Hồ Hạch run lên, cảm thấy nơi này vô cùng kỳ dị.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự khát khao của anh ta đối với thi thể cường giả. Anh ta bước đi nhanh hơn nữa.
Hồ Hạch lo lắng đề phòng suốt đường đi đến khu vực trung tâm thành thị, sau đó ánh mắt anh ta lập tức bị thu hút bởi một chiếc quan tài đỏ như máu khổng lồ. La bàn bị số liệu hóa trên người anh ta cũng phát ra tiếng "ting ting" chỉ vang lên khi thi khí quá nhiều.