Sắc mặt Uyên Hư cực kỳ khó coi khi nhìn Tà Vương đang ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
Trận chiến này có ảnh hưởng quá lớn đối với các binh lính của hắn ta, hơn nữa nhất định sẽ ảnh hưởng tới tâm tính của binh lính phe mình trong lúc hai quân giao chiến sau này. Điều này khiến Uyên Hư cực kỳ tức giận.
"Uyên Hư, ta đi nhé? Ngươi có muốn ngăn cản ta không?" Lúc này, Tà Vương cười dữ tợn quay đầu khiêu khích Uyên Hư.
Uyên Hư không nói gì, song đôi mắt lại tràn đầy phẫn nộ.
Nếu bây giờ là thời kỳ đỉnh cao của hắn ta, mà Tà Vương lại dám khiêu khích như thế thì hắn ta nhất định phải bắt sống Tà Vương, sau đó tìm một nơi để phong ấn gã lại.