"Chỉ cần tiếp nhận truyền thừa của Minh Hải Nữ Đế thì ta tin rằng mình có năng lực này!" Thiên Lan vừa nói vừa nhìn người đàn ông màu vàng một cách trịnh trọng.
"Dã tâm là một thứ sẽ không ngừng bành trướng theo thực lực của ngươi. Khi ngươi có được thực lực càng mạnh thì ngươi sẽ theo đuổi những thứ ở trình độ cao hơn. Trước kia, Nữ Đế cũng thế. Giấc mộng trong quá khứ của người chẳng qua chỉ là lãnh chúa của một vùng hải vực mà thôi, nhưng mục tiêu này được thực hiện rất nhanh. Theo thực lực dần dần tăng cường, người đã không thỏa mãn với việc làm lãnh chúa một vùng nữa. Sau đó người đã phát động chiến tranh, sau khi giành được quyền khống chế hải vực Vọng Hư, người lại chọn tấn công hải vực Khuê Long, tiếp đó còn giành được hải vực Bích Tuyền, trở thành chúa tể của ba hải vực lớn, thành lập Minh Hải Quốc hùng mạnh không gì sánh kịp. Thế nhưng dù người đã có được những thứ mà mình từng khao khát, song dã tâm của người đã không thỏa mãn với những thứ đó. Cũng chính là dã tâm bành trướng không có giới hạn này đã hại chết người…"
"Rốt cuộc người đã chết như thế nào?" Nhìn người đàn ông màu vàng uy nghiêm, Thiên Lan phản xạ hỏi.
Nghe vậy, ánh mắt của người đàn ông màu vàng chợt hiện lên đau thương.
"Trong cuộc chiến tranh mở rộng không có giới hạn, luôn sẽ đắc tội kẻ địch không thể địch nổi. Cho dù con đường phía trước có thuận lợi đến mấy thì khi đi đến nước này, mọi thứ đều chỉ còn là hư vô!"