Đúng lý hợp tình, không kiêu không hèn.
Kết quả là anh ta khất thực đều thất bại hết, không có ngoại lệ. Không một nhà hàng nào chịu bố thí đồ ăn cho anh ta.
Điều này khiến Viên Phương rất buồn rầu. Thấy sắc trời tối dần, nhưng anh ta vẫn còn đói bụng, chứ đừng nói đến chỗ qua đêm.
Lúc này, đôi mắt Viên Phương chợt sáng lên. Anh ta bỗng phát hiện một người đàn ông đầu tóc rối bời, mặt mũi bẩn thỉu đang ngồi ở trong góc cách đó không xa. Lúc này hắn ta đang ăn bánh, tay trái một cái tay phải một cái gặm say sưa, khiến Viên Phương càng đói hơn.
Viên Phương suy nghĩ một chút rồi đi đến trước mặt người đàn ông tóc rối bù đó: "Thí chủ, khất thực!"