"Đậu!" Thấy tiểu hòa thượng bị đánh vì mình, Vương Long lập tức không nhịn được, tiện tay cầm lấy ghế dựa bên cạnh, chuẩn bị đánh nhau.
"Thí chủ, đừng manh động. Họ rất đông người, nếu thật sự đánh nhau thì các anh sẽ chịu thiệt. Để đấy cho tôi!" Viên Phương lập tức ngăn cản Vương Long, sau đó xoay người đi đến trước mặt gã cầm đầu, mỉm cười nói: "Chúng ta ra ngoài giải quyết đi, chủ quán cũng cần làm ăn mà!"
Gã cầm đầu tái mặt nhìn Viên Phương. Một cái tát cùng với cú đá vừa rồi khiến gã cảm thấy như thể mình vừa đánh vào một cục sắt, hòa thượng chẳng bị sao, ngược lại mình đau gần chết, thật sự đáng sợ.
Chẳng qua gã vẫn gật đầu.
Sau đó, hai đám người rời khỏi nhà hàng trong ánh mắt vui sướng của ông chủ nhà hàng.